Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2011
Mong ngày gặp lại
Hai mươi năm! đã thoáng qua như một hơi thở. Mới chớp mắt thôi mà hội lớp cấp 3 Công Nghiệp đã tan tác mỗi người một ngả. Người thành cán bộ quản lý, người thành giáo sư - tiến sỹ, người thành doanh nhân - nhân tài, người là bác sỹ - kỹ sư.... Người thất nghiệp, người lấy chồng ở nhà ngày ngày đi chợ, lo toan 2 bữa cơm chăm chồng chăm con. Người thành chồng thành cha, thành vợ thành mẹ, Có người độc thân, có người tỷ phú, có người vẫn đang tìm kiếm những giấc mơ, tình yêu, danh vọng. Có người đi khắp thế giới, mọi miền đất nước, có người đã có thể sẽ không bao giờ gặp lại. Cũng có người đã xa Việt Nam lập nghiệp trên những quê hương mới, miền đất xa lạ. Cũng có người đã thành công nhưng cũng có người đã thất bại... 20 năm thoáng qua thật nhanh nhưng cũng là mốc son lịch sử, cũng đủ thời gian tối thiểu để mỗi chúng ta chiêm nghiệm đươc phần nào cuộc sống. 20 năm ấy với bao sóng gió đời thường đã làm chúng ta trưởng thành và khôn lớn như hôm nay. 20 Năm đó mất mát cũng nhiều nhưng điều chân quý nhất chúng ta không bao giờ mất là tình bạn không hề nhạt phai. 20 năm ấy trong mỗi chúng ta vẫn mong chờ 1 ngày được gặp mặt đầy đủ để trao nhau 1 nụ cười, 1 ánh mắt , 1 câu đùa,1 lời thăm hỏi, chia sẻ về những thất bại, thành công hiện tại, những dự định trong tương lai...
Vì chúng ta lớn lên cạnh nhau, đã từng yêu thương và cũng từng giận hờn nhau, thì ít nhất đó cũng là lý do để ôn lại kỉ niệm xưa. Những ”Quỷ” những “Ma” của lớp A1 năm đó giờ đây đã khôn lớn và trưởng thành. Chúng ta đã cùng nhau tạo nên một ký ức ngây thơ, thuần khiết nhưng sâu sắc và lắng đọng. Chúng ta đã cùng nhau nỗ lực phấn đấu, nâng niu và say mê cuộc sống. Và chúng ta đã cùng nhau chia sẻ cả những ngông cuồng của tuổi mới lớn thời “Quỷ”, Ma” đó... Cá nhân tớ hy vọng ngày họp mặt đó đàn “Ma”, “Quỷ” nhỏ ngày xưa sẽ tụ họp về không thiếu một ai. Chúng ta hãy hứa với nhau sẽ cố gắng hết sức để ngày vui hôm đó được trọn vẹn, đầy đủ các bạn nhé!
Yêu tất cả các bạn.
16-9-2011
P/S. Kính trình Ban biên tập Kỷ yếu hiệu chỉnh và đăng bài của tớ (nhớ cắt ít thôi nhớ, vì "chim" tớ hơi ngắn rồi... nối vào bao nhiêu thì tùy thích nhé).
P/S. Bài viết của bạn Tĩnh gửi kèm giấy mời cũng hay lắm, đề nghị ban biên tập Update.
P/S. Bài viết đặt hàng thầy Hùng hay cô Hiền Lương cho cuốn kỷ yếu này cũng rất ý nghĩa (nếu cố được).
P/S. Ban biên tập nhớ ghi vợ Tú là Phó Giáo Sư nhé.
P/S. Phúc-Đức ơi: Viết bài này mình nghĩ nên có bài "Tình thơ" trong chương trình vì có "sân trường, hành lang...." gì đó.
P/S. Hồng, Huệ, Lan, Đào, Mận, Na, Bưởi...Nga ơi, tòan là tớ tự thầm iêu các bạn thôi. Tha lỗi cho tớ nhé.
P/S. Ai làm cô Hiền Lương khóc, lần này họp lớp nhớ đền ...nước mắt cho cô nhớ.
--------------------------------
Best Regards,
Phuong, Nguyen Duy
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chào Phương,
Trả lờiXóaHôm trước mình đùa tý "nói là ai yêu nhiều chưa chắc được yêu" nhưng hôm nay đọc bài của Phương mình thấy xúc động quá, một tình yêu bao la vì là yêu tất cả các bạn chứ không phải một tình yêu ích kỷ của riêng cá nhân mình.
Đọc những lời tâm tình mà Phương ghi mình thấy ký ức hiện về rất đúng như bạn nói, sẽ có rất nhiều thay đổi ... Nhưng chúng ta lớn lên cạnh nhau, đã từng yêu thương và cũng từng giận hờn nhau, thì ít nhất đó cũng là lý do để ôn lại kỉ niệm xưa. Những ”Quỷ” những “Ma” của lớp A1 năm đó là bất biến khôn bao giờ phai.
Nhân danh cá nhân tớ cảm ơn bạn Phương với một lý tưởng cao đẹp mà chúng ta sẽ suốt đời trân trọng.
Cảm ơn bạn.
Thân
Minh Thu.